Cảm nhận về chiếc xe Nissan Cedric Vip của tôi

(Bấm vào ảnh để xem hình lớn hơn)

Vậy là hành trình "trả lại tên cho em" đã hoàn thành, dung nhan của "chú em" Nissan Vip đã tạm ổn. Tôi bắt đầu sử dụng xe trong cuộc sống hàng ngày.



Trời mưa, dùng xe đi siêu thị...quá đã :-)

Với đặc thù công việc thường chỉ loanh quanh trong Hà Nội và một tuần đi hai, ba chuyến sang Bát Trànghoặc các làng nghề gốm khác (cách trung tâm thành phằct 10 đến 60 km) , tôi có thể tạm đánh giá được những ưu - nhược điểm của chiếc xe "mới" (cũ người=mới ta :-)

Chiếc Nissan Vip khi đang ở làng nghề Bát Tràng...


...và ở làng nghề gốm Phù Lãng.

Về ưu điểm: tất nhiên là có rất nhiều rồi, xe của mình mà :-)

Trước hết phải nói đến cảm giác khi ngồi vào xe là rất thoải mái. Không gian rộng rãi. Bầu không khí sạch sẽ, không bị mùi, không bị bí. Ngồi trong xe nghe nhạc hoặc chuyện trò rất OK do không bị ảnh hường bởi tiếng ồn.

Đặc biệt, trong xe không hề có tiếng ồn dội lên từ dưới gầm (do bánh xe lăn trên đường tạo thành) như ở nhiều loại xe khác. Về điểm này thì chắc chắn Nissan Vip ăn đứt các xe sản xuất những năm 2000 - 2004 của Hàn Quốc (Daewoo Lacetti, Gentra, Matiz...; Kia Morning, CD5...; Hyundai Sonata, Getz...) và Mỹ ( Ford Laser, Escape...), thậm chí hơn đứt các dòng xe Nhật khác như Mazda, Isuzu.

Xe có nhiều tiện nghi mà dòng các xe khác không thể so sánh được. Về những tiện nghi này thì tôi sẽ viết riêng một bài bởi quá nhiều và rất ấn tượng.

Máy lạnh hoạt động được, độ lạnh sâu (tuy nhiên làm lạnh hơi chậm). Đặc biệt xe có hai dàn lạnh nên hơi lạnh được phân bổ đều trong khoang xe, ai cũng được mát. Mặt khác, người ngồi ở vị trí nào cũng có thể tự điều chỉnh dàn lạnh hoặc cửa gió cho phù hợp.

Tay lái khá nhẹ nhàng nhưng cho cảm giác rất đầm tay, nhất là khi chạy ở tốc độ cao.

Giảm xóc cực tốt. Ngay cả khi phóng qua các gờ giảm tốc hay đường lồi lõm sống trâu cũng không có tiếng động hoặc bị dội ngược lên. Chiếc xe cho ta có cảm giác đang lướt trên mặt đường chứ không phải đang lăn bánh. Tôi đã nhiều lần "khoe" với bạn bè tính ưu việt của hệ thống giảm xóc của xe này bằng cách phanh gấp để thấy giàn giảm xóc giữ cho đầu xe bập bềnh, dềnh lên chúi xuống nhè nhẹ, trông rất ấn tượng.

Khi leo đèo dốc hoặc vượt xe khác mới cảm nhận rõ ưu thế của xe phân khối lớn: không cần phải dồn số hoặc lấy đà, chỉ cần khẽ nhấn thêm chân ga là xe đã vượt qua ngon lành.

Về nhược điểm: cũng kha khá :-)

Xe hơi dài (hơn 4,8 mét) nên gara nhà tôi thành ra hơi chật chội :-)

Máy điều hòa làm lạnh chậm hơn các xe tôi đã dùng (bù lại là khi đã mát rồi thì độ lạnh khá sâu).

Nissan Vip dùng chế hoà khí nên tăng tốc không nhanh bằng xe Nissan BlueBird SSS (phun xăng điện tử). Bộ chế hòa khí xe của tôi bị chủ xe trước "ngó ngoáy" gì đó nên vẫn còn "ăn" xăng và đôi khi hơi khó khởi động máy. Tôi đang tìm mua chiếc xịn hơn thay thế để khắc phục triệt để các nhược điểm trên.

Chân côn vẫn còn hơi nặng và thỉnh thoảng đề máy bị trượt. Nguyên nhân được xác định do bánh đà bị mài mòn nhẵn bóng nên bàn ép côn làm việc không hiệu quả. Cũng có thể một răng nào đó của bánh đà đã bị mòn quá hoặc sứt mẻ nên nếu bánh răng bộ đề gặp đúng chỗ đó, đề bị trượt. Cách khắc phục: hạ hộp số, tháo bánh đà đem láng lại. Việc này khá nặng nề nên tôi và bác thợ thống nhất tạm thời tận dụng cơ hội để rèn luyện chân trái cho săn chắc :-), khi nào có việc gì đó cần làm sẽ xử lý luôn.

Và nhược điểm lớn nhất: Xe sản xuất từ năm 1993, được coi là "đời sâu". Vì "tuổi tác" nên màu sơn không được nuột nà nữa và vài chi tiết như tay cửa hơi rơ rão một chút. Nhưng cứ giữ chiếc xe này vài ba năm nữa, tôi sẽ lại có niềm tự hào của một người chơi xe cổ, mà là xe cổ hạng sang nhé :-)

Giá mà xe này sản xuất khoảng những năm 2000 trở lại đây (và dùng phun xăng điện tử nữa) thì không còn gì để chê trách.